Hi vọng, niềm tin và một trang giấy trắng

Hào tập viết
Hao Nguyen

Hi vọng, niềm tin và một trang giấy trắng

“Xình xịch, xình xịch, xình xịch...”

Dắt chiếc xe máy ra khỏi quán cà phê sau 8 tiếng làm việc, đoàn tàu bất chợt lướt ngang qua trước mắt tôi. Trên những toa tàu ấy là ánh mắt của những người đang đợi cập bến. Tôi thấy được tia hi vọng lấp lánh trong mắt họ – một ánh mắt mơ mộng nhìn về những tòa nhà cao tầng và cây cầu vượt rực rỡ sắc màu khi tàu tiến dần vào lòng Hà Nội.

Tôi cũng đã từng trải qua cảm giác ấy. Ngày đầu tiên đặt chân đến thành phố này, mọi thứ thật khác so với những gì tôi tưởng tượng. Tôi đến đây không phải để tham quan, mà để tái định nghĩa chính mình.

Lần đầu tiên mình đến Hà Nội

Trang giấy trắng và những viên gạch đầu tiên

Tôi tự coi mình là một trang giấy trắng. Ở nơi xa lạ này, tôi được ông bà, đồng nghiệp và cả những người bạn mới dìu dắt để đặt xuống những viên gạch đầu tiên. Tất cả những gì tôi biết trước đó dường như trở nên nhỏ bé trước một chân trời mới đầy rẫy những điều cần học hỏi.

Nhưng chính sự "trống rỗng" đó lại là cơ hội. Khi bạn không mang theo quá nhiều định kiến cũ, bạn sẽ học được cách tiếp nhận mọi thứ một cách thuần khiết nhất.

Cuộc sống dễ dàng hơn khi được hệ thống hóa

Tại Hà Nội, sự nghiệp của tôi bước sang một trang mới với vai trò Quản lý sản phẩm. Nếu như trước đây tôi làm việc phần nhiều theo bản năng và cảm xúc, thì công việc này đã rèn giũa tôi trở thành một phiên bản kỷ luật và sắc bén hơn. Tôi nhận ra: Cuộc sống sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều khi mọi thứ được hệ thống hóa.

1. Kỹ năng quản lý: Kỷ luật là sự tự do

Làm PM, tôi không chỉ học cách quản lý team hay quản lý sếp, mà quan trọng nhất là học cách quản lý kỳ vọng và cảm xúc của chính mình.

Tôi bắt đầu đưa mọi thứ vào "khuôn khổ". Từ việc học một điều gì đó mới mẻ đến việc duy trì tập thể dục đều đặn – tất cả đều được lập kế hoạch. Tôi tin rằng đó chính là nguồn gốc của sự kỷ luật. Khi bạn có một khung sườn vững chắc, ý chí bền bỉ sẽ tự nhiên nảy sinh, giúp bạn đủ sức gánh vác những mục tiêu to lớn hơn.

2. Đóng gói giá trị

Mỗi trải nghiệm, mỗi bài học lượm lặt được trong quá trình phát triển đều cần được "đóng gói". Từ phong cách sống cá nhân cho đến quy trình làm việc, tôi học cách mô-đun hóa chúng.

  • Tôi cần biết rõ mình sẽ làm gì hôm nay, ngày mai.
  • Tôi cần biết mình phải nói gì, truyền tải thông điệp gì khi chia sẻ ý tưởng với người khác.

Khi bạn đóng gói được giá trị của bản thân, bạn không còn là một cá nhân mờ nhạt giữa đám đông, mà là một "sản phẩm" có tính nhất quán và rõ ràng.

3. Giải quyết vấn đề có hệ thống

Hà Nội cho tôi một thứ xa xỉ - Thời gian để chiêm nghiệm. Thay vì cuống cuồng phản ứng lại với những rắc rối phát sinh theo kiểu "cháy đâu dập đó", tôi học cách dừng lại để thực hành việc bóc tách mọi thứ một cách tỉ mỉ.

Tôi nhận ra mọi vấn đề, dù phức tạp đến đâu, cũng giống như một cuộn len rối. Thay vì cố gắng kéo mạnh khiến nút thắt càng chặt hơn, tôi học cách tìm ra sợi dây cốt lõi. Tôi rèn luyện tư duy phân rã: chia nhỏ một khối đề bài khổng lồ thành những mảnh ghép vừa tầm tay, sắp xếp chúng nằm cạnh nhau sao cho thật rõ ràng, mạch lạc, không chồng chéo nhưng cũng tuyệt đối không để sót bất kỳ góc khuất nào.

Khi nhìn vấn đề dưới lăng kính của sự hệ thống, "sương mù" cảm tính dần tan biến. Tôi không còn nhìn thấy những khó khăn rời rạc, mà thấy được một bức tranh toàn cảnh với những mối liên hệ nhân quả sâu sắc. Việc giải quyết vấn đề lúc này không còn là sự đối phó mệt mỏi, mà trở thành một hành trình khám phá đầy thú vị – nơi tôi tìm thấy câu trả lời nằm ngay trong chính cách mình đặt câu hỏi.

Những chương tiếp theo trên trang giấy trắng...

Hành trình tại Hà Nội của tôi chỉ mới bắt đầu, và trang giấy trắng ấy vẫn còn rất nhiều khoảng trống để viết tiếp. Những trải nghiệm về việc thích nghi với văn hóa mới, những bài học "xương máu" trong nghề, hay cách tôi rèn luyện sự kỷ luật mỗi ngày sẽ được mình chia sẻ cụ thể hơn trong thời gian tới.

Rời xa nơi thân thuộc là một thử thách, nhưng cũng là khởi đầu cho một hệ điều hành mới của cuộc đời.

Hãy cùng mình đón chờ những bài viết sắp tới, nơi mình sẽ kể chi tiết hơn về những "viên gạch" tiếp theo trên hành trình này nhé!